Xin chào các bạn, hôm nay mình sẽ chia sẻ cho các bạn về những quan sát của mình khi làm phiên dịch viên hỗ trợ bệnh nhân điều trị tại Bệnh viện ĐH Quốc gia Singapore (NUH). Hôm nay là bài học thứ 2 mà mình quan sát và học hỏi được từ Y tế Singapore, đó là Tinh tế trong giao tiếp.
Tinh tế trong giao tiếp
Nhân viên y tế bảo mật thông tin cho bệnh nhân rất cao. Khi vào phòng khám thì trước tiên bác sĩ sẽ giới thiệu những nhân viên y tế có mặt trong phòng và lí do vì sao họ lại có mặt ở đây. Để biết rằng mọi người trong phòng là có lí do, cùng giúp bạn chứ không có ai là thừa cả, nên bạn cứ thoải mái chia sẻ đi, không sợ lộ thông tin đâu vì chỉ có chúng tôi với bạn. Sẽ không có bệnh nhân nào khác được phép ngồi chờ trong phòng khi đang khám cho bệnh nhân này. Không bao giờ tiết lộ thông tin của bệnh nhân cho người ngoài, thậm chí phiên dịch của bệnh nhân cũng phải trình passport và trả lời đúng thông tin bảo mật như tên, ngày tháng năm sinh của bệnh nhân thì mới được hỏi thông tin cho bệnh nhân hay nhận thuốc cho bệnh nhân.
Bác sĩ sẽ giải đáp tất tần tật câu hỏi cho bệnh nhân một cách kiên nhẫn liên quan đến quá trình điều trị, cho đến khi nào bệnh nhân không còn câu hỏi nào và thoải mái, an tâm cho đến tận khi ra về mới thôi. Vì bệnh nhân là em bé nên lúc nào trong phòng bác sĩ cũng có sẵn một số đồ như kẹo, gấu bông nhỏ xíu để cho trẻ, tạo cảm giác cho trẻ không sợ. Thậm chí khi vào phòng khám mắt, em bé rất thích thú với một vài dụng cụ và đi loanh quanh phòng chạm vào một vào dụng cụ, bác sĩ cũng bảo không sao đâu, cứ để em bé thoải mái, tự do không có vấn đề gì cả.
Điều dưỡng thân thiện và quan tâm bệnh nhân chu đáo, họ giao tiếp luôn tạo cho mình cảm giác ở viện như ở nhà. Ở Sing là một quốc gia đa ngôn ngữ, như bé người Việt Nam thì điều dưỡng sẽ luôn cố gắng học một vài câu giao tiếp để thân thiết với người nhà hơn kiểu như: không đau đâu, ăn cơm chưa, khỏe không,... hay có cô điều dưỡng còn tự đặt cho cô ý biệt danh tiếng Việt là: Cô béo.
Ban đêm lúc người bệnh đã ngủ, khi bác sĩ vào để kiểm tra hay điều dưỡng thay truyền dịch hay đo lại dấu hiệu sinh tồn cho bệnh nhân, họ cố gắng đi nhẹ nhàng và nói khẽ nhất để không làm phiền người khác. Hay chỉ một vài cái gật đầu và ánh mắt tin tưởng đã làm cho bạn cảm thấy yên tâm hơn rất nhiều rồi đó.
Trước khi nhập viện, họ có một ban gọi là tư vấn tài chính sẽ hẹn gặp riêng bạn, sẽ giúp bạn tính toán chi phí dự tính cho đợt điều trị và hỏi bạn xem bạn có thể chi trả hay không để gia đình biết cách sắp xếp.
Họ giao tiếp tôn trọng toàn bộ người trong team, thậm chí cả phiên dịch viên họ cũng cố gắng teamwork tốt nhất có thể. Bữa cuối mình chào bác sĩ ra về thì cô ý còn chắp tay, cúi đầu nhẹ nhàng một cách lịch sự và không quên nói lời cảm ơn: "Tôi biết rằng bạn đã làm rất tốt công việc rất khó khăn này này, và cảm ơn bạn đã cùng chúng tôi hỗ trợ bệnh nhân thật tốt". Và mình cảm động, cảm thấy bản thân mình được trân trọng.
Đó là quan sát của mình bài học mình học được về giao tiếp. Nếu các bạn quan tâm thì comment cho mình biết, để mình chia sẻ thêm các bài học khác nữa nhé. Cảm ơn các bạn, chúc các bạn làm việc thật vui và hiệu quả!
Comments